Thơ : Sau đêm ấy... Đời thay đổi
*
Ta đã hết rồi chuyện thế gian,
Tâm ta thanh thản như mây ngàn,
Đâu còn chi nữa mà đem nói,
Ý bặt, lời không, óc rỗng rang.
*
Ai hay giải ngộ, tâm bừng sáng,
Khí huyết dâng tràn niệm trống không:
Phi hữu, phi vô, phi ly, phi phi diệt,
Ngữ ngôn dừng bặt thể tương đồng.
*
Từ đây hết thấy thân mang nghiệp,
Chẳng thấy luân hồi nghiệp trả vay.
Tự do, tù tội nay đồng nghĩa,
Chỉ một chữ KHÔNG trọn rõ bày!
*
KHÔNG này vi diệu nào ai biết,
Lặng hết tư duy rõ nghĩa ngay !
Nếu đem suy luận bàn nghĩa lý,
Ngàn năm vẫn trụ thể thấy hai.
*
Càng nói, càng rơi trong luận thuyết,
Càng sát luân hồi mãi chẳng ra.
Con đường giải thoát là yên lặng:
Lời không, ý bặt lìa ta bà!
*
Đêm nay giải ngộ, con mừng quá,
Biết rõ đường đi về đến nhà.
Ơn Thầy muôn kiếp con ghi tạc,
Sụt sùi tiếng khóc, lệ nhỏ sa!
*
Ba lô BÁT NHÃ từ nay bỏ,
Huyễn hóa, vô thường chẳng luống tham
Sắc sắc, không không, không còn bận,
Tuy nằm ngục thất vẫn thênh thang !
*
Kính dâng Thầy, người đã mở tâm con.
Thông Triệt
Kỷ niệm nhập thất tại trại giam Hà Tây
(từ tháng 9 1979 đến tháng 4 1982)
Hà Nội, ngày mùng 4 Tết năm 1982
Auteur : Thông Triệt
Publié le : 01/01/2023
© 2022-2024 - Méditation SUNYATA Paris - Hội Thiền Tánh Không Paris